Chiều tối chạy từ quán cà phê về nhà, đã thấy bố con nhà nó hí hửng úp mở chìa ra cái bánh ga tô bọc trong cái bọc ni-lông ướt nước mưa. Mình vừa chớp mắt cảm động được 2 giây thì ông xã thét lên:
- Thôi chết tôi rồi!
- Sao? Có việc gì vậy?
Ông xã vò đầu bứt tai, bảo:
- Thế có chết tôi không cơ chứ! Đã bảo cô bán hàng bán cho cái bánh to nhất cửa tiệm thì mới đủ chỗ cho vợ tôi cắm nến, thế mà lại quên béng mất chỉ mua có 1 gói nến hai chục cây, thế này là thiếu rồi!
Mình nói như mếu:
- Không sao đâu anh! Năm nay tính ra em mới chỉ hai lần 19 tuổi thôi mà! Nến vẫn đủ, vẫn đủ!